January 25, 2014

ART NUDE – Ảnh khỏa thân nghệ thuật của Dương Quốc Định

Tác giả: Dương Quốc Định
KDMình được bàn bè gửi cho những bức ảnh khỏe thân nghệ thuật tuyệt vời. Xin đưa lên để bạn đọc cùng chiêm ngưỡng.
Cảm ơn bạn bè yêu quý. Mong vượt qua những khó khăn nhất thời. Để sự an lành luôn ngự trị.
Dương Quốc Định sinh năm 1967, mê vẽ từ nhỏ, từng tốt nghiệp ban Đồ họa công nghiệp (Trường Mỹ thuật Đồng Nai) năm 1989.
Mấy năm gần đây dân chuyên nghiệp chụp ảnh chắc không ai xa lạ với Dương Quốc Định, bởi anh đã đạt rất nhiều giải thưởng trong các cuộc thi ảnh nghệ thuật ở trong và ngoài nước. Mới đây anh vừa vinh dự được nhận giải thưởng cao nhất của cuộc thi ảnh quốc tế Giuliano Carrara lần thứ VII trong một buổi lễ long trọng tổ chức tại Hội trường lớn Tòa thị chính thành phố (Italia) ngày 11/05 với sự có mặt của ông Riccardo Busi Tổng thư ký Liên đoàn Nhiếp ảnh quốc tế (FIAP), ông Fulvio Maerlak Chủ tịch Hội Nhiếp ảnh Italia (PIAP) cùng nhiều quan chức và đại diện giới nhiếp ảnh của Italia và thế giới. 
Ngày còn học vẽ, Dương Quốc Định đã rất thích và có khiếu vẽ thiếu nữ. Ra trường anh từng vẽ tranh chân dung và khỏa thân, rồi đi làm thiết kế cho các công ty, chụp ảnh, chỉnh sửa các mẫu quảng cáo và học hỏi, trao đổi về nhiếp ảnh với các đồng nghiệp.

Có lần một tiệm tóc thời trang nhờ Dương Quốc Định đến chụp các mẫu tóc quảng cáo. Cô người mẫu nhà ở gần đấy, sau đó trở nên thân thiết với vợ chồng anh. Qua tâm sự, biết cô ấy có một chuyện tình rất buồn và Định cảm nhận được ở cô sự nhọc nhằn của kiếp người, cái nghiệt ngã của “hồng nhan đa truân”.
Anh trình bày ý tưởng và đề nghị cô làm người mẫu trong một bức ảnh nude. Cô đồng ý, và bức Chất liệu sống ra đời. Lúc đầu Định chỉ có ý chụp tặng cô người mẫu nhưng sau đó đọc được những thông tin về cuộc thi ảnh nghệ thuật ở Ấn Độ, anh gửi tham gia thử. Không ngờ bức ảnh đoạt huy chương vàng. Đó là kỷ niệm đầu tiên khi bước vào làng nhiếp ảnh của Định.
Ảnh nguồn: Nhiếp ảnh gia Dương Quốc Định
Dương Quốc Định cũng là một tác giả có uy tín chắc chỉ sau Thái Phiên.
Vài thông tin về nhiếp ảnh gia từ báo cũ:
Dương Quốc Định là nhà nhiếp ảnh Việt Nam nắm giữ nhiều giải thưởng về ảnh nude – 30 huy chương. Tháng 3.2007, tại Văn miếu Trấn Biên (TP Biên Hòa, Đồng Nai) Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Đồng Nai đã tuyên dương 10 tác giả có thành tích xuất sắc nhất trong năm 2006, trong đó có Dương Quốc Định. Cùng lúc đã diễn ra triển lãm ảnh nghệ thuật của anh, đó cũng là lần đầu tiên thể loại ảnh nude (khỏa thân) được triển lãm công khai tại TP Biên Hòa.
Có lần một tiệm tóc thời trang nhờ Dương Quốc Định đến chụp các mẫu tóc quảng cáo. Cô người mẫu nhà ở gần đấy, sau đó trở nên thân thiết với vợ chồng anh. Qua tâm sự, biết cô ấy có một chuyện tình rất buồn và Định cảm nhận được ở cô sự nhọc nhằn của kiếp người, cái nghiệt ngã của “hồng nhan đa truân”. Anh trình bày ý tưởng và đề nghị cô làm người mẫu trong một bức ảnh nude. Cô đồng ý, và bức Chất liệu sống ra đời. Lúc đầu Định chỉ có ý chụp tặng cô người mẫu nhưng sau đó đọc được những thông tin về cuộc thi ảnh nghệ thuật ở Ấn Độ, anh gửi tham gia thử. Không ngờ bức ảnh đoạt huy chương vàng (HCV). Đó là kỷ niệm đầu tiên khi bước vào làng nhiếp ảnh của Định.
Nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định
Trong số 10 HCV mà Định đoạt được qua các cuộc thi ảnh, cô người mẫu trên đã có mặt trong các tác phẩm: Chất liệu sống, Khát vọng, Dáng hoa, Hai tác phẩm, Suối mơ

Vài tác phẩm nghệ thuật của nhà nhiếp ảnh Dương Quốc Định:

LỜI PHẬT DẠY VỀ THỜI GIAN - NGHIỆP BÁO

LỜI PHẬT DẠY VỀ THỜI GIAN - NGHIỆP BÁO

1-Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, vì Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn về những sự việc ở phía sau. 
Khi con chim còn sống, nó ăn kiến.
Khi chim chết, kiến ăn nó.
Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào,
Vì vậy, đừng nhục mạ, đừng làm khổ bất cứ ai trong đời sống này.
Bạn có thế đầy quyền lực ngày hôm nay,
Nhưng đừng quên rằng,
Thời gian còn nhiều quyền lực hơn bạn.
Một cây có thể làm được hàng triệu que diêm,
Nhưng một que diêm cũng có thể thiêu hủy được hàng triệu cây.
Hãy là người tốt và làm những điều tốt.
Thử nghĩ mà xem,
Thượng Đế cấu tạo cơ thể con người một cách rất hợp lý,
Nhưng sao chúng ta lại không sử dụng nó theo đúng ý của Ngài:

1-Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, vì Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn về những sự việc ở phía sau.

2-Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.
3-Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái miệng và một cái lưỡi mềm mại, vì Ngài muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ nói những lời khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói những lời sâu hiểm làm tổn thương người khác.

4-Ngài đặt bộ não chúng ta trong một hộp sọ vững chãi, vì Ngài muốn chúng ta nên tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo tích lũy những của cải bên ngoài, những thứ dễ dàng bị mất mát.

5-Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngực, vì Ngài muốn những tình cảm yêu thương giữa những con người phải được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu thẳm trong cõi lòng, chứ không phải ở một nơi hời hợt bên ngoài.
Một bài kinh rất hay để mình đọc mỗi ngày ít nhất 1 lần. Không biết mình có thể thực hành được không?

Dễ mà khó đấy. Luật tạo hoá Thuyết nhà Phật đã dạy sắc sắc không không. Rất ngắn gọn nhưng vô bờ vô bến !!!

January 21, 2014

Người Việt cần từ bỏ quan niệm rởm đời về 'bản lĩnh đàn ông'

Theo Chungta.com,

Đâu phải giá trị của thằng đàn ông được chứng minh thông qua số lít rượu anh ta uống, số lon bia anh ta có thể cho vào bụng mà chua xót hơn tôi nhận ra giá trị của con người bị mất đi khi ngồi vào những cuộc nhậu như thế.

Tôi đã bỏ nhậu. Nhiều người sẵn sàng bỏ vợ, bỏ con, bỏ cả gia đình, sự nghiệp chứ nhất quyết không bỏ rượu. Vậy tại sao tôi bỏ rượu bia?

Vì tôi thấy văn hóa nhậu của người Việt Nam mình quá dở, dở lắm lắm nhưng đến giờ tôi mới nhận ra, hoặc có thể tôi nhận ra lâu rồi nhưng vẫn u u mê mê không để ý.

Văn hóa nhậu ở Việt Nam: đã ngồi vào bàn là phải uống, mà đã uống là phải 100%, phải kiệt ly, phải cạn ly, phải theo bàn, phải ôm chai... Nói chung là phải hết mình, ai không theo được như vậy hoặc lên tiếng không uống sẽ bị phán không nhiệt tình, không hết mình, không có tình cảm với anh em, coi thường bạn bè, nặng hơn thì không phải là đàn ông...

Tôi đã từng chứng kiến một người bạn đi du lịch cùng cơ quan tôi. Đến bữa ăn, mọi người dùng bia, anh ấy nói không uống được bia rượu và xin dùng nước ngọt. Ngay lập tức một đồng nghiệp lớn tuổi trong bàn phán một câu không nể nang gì: "Uống nước ngọt hả, vậy đi về mặc váy với vợ cho rồi".

Tôi nghe mà sượng cả mặt, sao lại có thể nặng lời với nhau đến thế trong bữa ăn? Bạn tôi bị mất mặt giữa chốn đông người, anh ăn uống qua loa và rút nhanh ngay sau đó. Tôi nhìn đồng nghiệp lớn tuổi, khả kính mà ái ngại thay.

Riêng tôi trước đây tôi cũng có quan niệm gần gần như thế, không đến mức cực đoan nhưng tôi cũng đánh giá những người không uống hoặc uống không nhiệt tình là không hết mình với anh em và có chút gì đó coi thường họ.

Nhưng hỡi ôi, sau khi hết mình với anh em, nhiệt tình với bạn bè thì giá trị đàn ông nằm ở đâu? Câu trả lời chắc chắn rằng không phải nó nằm ở số lít, số chai, số lon mỗi người uống được, mà nó vỡ như bọt xà phòng khi còn đó là những thân xác tàn tạ, nói năng loạn xạ không ra một trật tự nào, đi đứng liêu xiêu.

Tôi chỉ bàn về việc nhậu nhẹt của đàn ông, còn phụ nữ nhậu nhẹt say sưa thì tôi khỏi nói. Từ đàn ông mà quy chiếu ra và cộng thêm chút chút nữa các bạn cũng có thể thấy được.

Một câu chuyện khác của tôi. Trong một dịp tổng kết cuối năm, chúng tôi đi ăn uống tại nhà một người bạn và tất nhiên không thể thiếu nhậu - một phần tất yếu của cuộc sống mà. Sau khi trải qua khoảng sáu tiếng đồng hồ chinh chiến, mỗi người "nốc" (uống) khoảng 10–12 lon bia, riêng tôi thú thực là bình thường chỉ uống được 4 lon mà thôi.

Để đủ sức ngồi lại với anh em cho đến lon thứ 12 tôi đã phải vào WC hai lần, tống hết tám lon bia cùng toàn bộ những gì có trong dạ dày đi để lấy chỗ uống tiếp. Cũng nhờ vậy mà tôi trụ lại được đến cuối cùng. Một số khác không may mắn (hoặc có thể là may mắn) không thể trụ nổi đã gục trên bàn, tay vẫn ôm lon bia một cách lưu luyến không buông. Một người thì vào ôm WC cố thủ quyết không ra.

Chiến trường la liệt những lon đã hết được rải khắp phòng, mùi bia xông lên nồng nặc, trên bàn ngổn ngang thức ăn thừa và cả bia thừa nữa. Số còn lại quyết định đi uống tiếp. Vừa bước ra cửa, một anh bạn của tôi nôn thốc nôn tháo ngay trước mặt mọi người, tôi nhìn thấy chợt tỉnh cả người và quyết định đi về.

Trước đây cảm nhận của tôi về anh bạn này rất tốt, rất nể, rất có uy tín một người uống rất khỏe. Nhưng nay ấn tượng của tôi với anh mất hết, tôi thấy anh rất bình thường. Hình ảnh của anh trong tôi là một người bệ rạc, vì sao lại đến nỗi như thế, vì ai các bạn cũng rõ, câu trả lời chính là vì rượu bia.

Sau khi say xỉn đến độ không biết gì như thế bao nhiêu hệ lụy xảy ra, không kiểm soát được chính mình, không kiểm soát được hành động lời nói, hàng xóm láng giềng hết tình hết nghĩa, bạn bè, anh em không nhìn mặt nhau, vợ chồng lục đục, bạo hành gia đình, tai nạn giao thông, tệ nạn xã hội...báo đài đăng liên tục, ngày nào cũng thấy, càng kể ra càng thấy sợ.

Chỉ có người trong cuộc như tôi mới thấm thía, mới cảm nhận, mới trải nghiệm đầy đủ sự quá tải của việc nhậu. Và cuối cùng tôi nhận ra rằng không cần thiết phải nhậu mới chứng tỏ giá trị của một người đàn ông mà theo như nhiều người nói là "nam vô tửu như kỳ vô phong". Theo tôi, câu nói này xưa rồi, giá trị đã lỗi thời mất rồi.

Vì sao người Việt Nam nghèo mãi vẫn nghèo? Có rất nhiều lý do nhưng theo tôi một trong những lý do rất quan trọng không thể không kể đến đó là do người Việt Nam lãng phí quá nhiều. Lãng phí tài nguyên, lãng phí con người và lãng phí cả bia, rượu nữa.

Không lãng phí sao được khi cố gắng uống càng nhiều càng tốt rồi sau đó tống ra càng nhiều càng tốt. Mà một lon bia có giá trị bằng khoảng một kg gạo.

Một cuộc nhậu ở trên tôi đã dùng hết 12 lon bia, tương ứng với tôi đã dùng khoảng 12 kg gạo. Rồi sau đó tôi tống hết ra ngoài gần 8-9 kg. Vậy là tôi đã lãng phí như thế đấy.

Giả sử nếu tôi không nôn thì số bia đó cũng ra sức tra tấn lục phủ, ngũ tạng của tôi đến mức đầu đau như búa bổ, tim đập loạn xạ, huyết áp tăng, thận và phổi làm việc hết công suất và chắc chắn cái dạ dày tội nghiệp của tôi phải oằn lưng chịu trận (lãng phí sức khỏe và tuổi trẻ).

'Văn hóa nhậu' là con sâu, là căn bệnh trầm kha. Nó cắn nát đi nhân cách, trí tuệ, của cải của người dân Việt Nam. Nó cắn nát thuần phong, mỹ tục của chúng ta nó làm cho hình ảnh của người Việt Nam xấu đi rất nhiều trong mắt bạn bè quốc tế, làm họ coi thường chúng ta.

Khi nói đến đây tôi đã dừng lại rất lâu và suy ngẫm, chính nó càng củng cố hơn nữa quyết định bỏ rượu bia của tôi. Giờ tôi mới cảm thấy khâm phục những người không uống rượu bia, và từ chối không uống rượu bia.

Tôi nhớ lại ngày xưa khi mình còn nhậu, nhớ nụ cười của họ. Tôi từng nghĩ là họ ngại nên cười trừ nhưng không phải vậy, giờ tôi mới cảm nhận được lúc ấy họ cười là cười những người u mê như tôi, lao vào rượu bia như con thiêu thân.

Thực sự để có được quyết tâm, ý chí để từ bỏ rượu bia là rất khó, nhưng giờ đây tôi sợ quá, nghe đến nhậu nhẹt là tôi sởn cả gai ốc. Tôi phải bỏ thôi, bỏ tiệt nhậu nhẹt. Ai có bĩu môi cười tôi tôi cũng bỏ, ai có chê tôi tôi cũng bỏ, ai có nói ngược nói xuôi tôi cũng bỏ.

Vì tôi biết có bỏ nhậu nhẹt triền miên tôi mới có cuộc sống bình yên, bỏ nó tôi mới có trí tuệ minh mẫn, và trên tất cả bỏ nó tôi mới có gia đình hạnh phúc.
Nguồn:  Vnexpress

January 20, 2014

4 Tín Hiệu Cho Kinh Tế Việt Nam

T/S Alan Phan

12/12/2013
(Bài viết đã đăng trên báo Xuân Giáp Ngọ của Doanh Nhân xuất bản ngày 11 Jan 2014)
Sau một đêm đông dài, mọi người đều mong đợi và sẵn sàng cho mùa xuân mới. Tết Giáp Ngọ có là một khởi đầu của hồi phục sau giai đoạn suy thoái đã kéo dài từ 2009? Theo kinh nghiệm của kinh tế thế giới, chu kỳ suy thoái thường kéo dài trung bình khoảng 5 năm. Do đó nếu chúng ta là một nền kinh tế thị trường đúng nghĩa và đã hội nhập, nhiều chuyên gia sẽ kết luận cuối 2014, chúng ta sẽ thấy ánh sáng le lói cuối đường hầm.
Nhưng Việt Nam luôn là một ngoại lệ với nhiều nghịch lý. Nền kinh tế này thực ra là một hỗn hợp cùa những mảnh sáng, tối, không rõ ràng và chịu nhiều ảnh hưởng của các nhóm lợi ích nhỏ nhưng đầy quyền lực. Do đó, các dự đoán thường dựa trên nhiều giả thuyết và măc định, tuỳ cảm quan cá nhân và theo đơn đặt hàng của vài nhóm lợi ích, kể cả chánh phủ. Tuy nhiên, dù có cá tính khá đặc thù, chúng ta vẫn có thể đoán bắt xu hướng chung về một hướng đi dựa trên các sự kiện và hành xử đã xẩy ra trong những năm vừa qua.
4 sự kiện theo tôi có thể là móc ngoặc của một chu kỳ mới trong 5 năm sắp đến. Khó có thể nói một hai sự kiện có thể là lực đẩy chính, vì nhiều tương quan không cân bằng lắm trong bối cảnh thay đổi thường trực của thế giới ngoài kia cũng như tác động của các phản ứng xã hội và chính trị trong nước. Mỗi người chúng ta đều có thể rút ra kết luận khác nhau từ 4 sự kiện gốc này và đều có thể đúng hay sai.
Theo phong tục của ngày Tết cổ truyến, hãy bắt đầu bằng “good news” (tin tốt).
1.      Sự phát triển của khu vực FDI (đầu tư nước ngoài):
Diểm nổi bật của nền kinh tế Việt trong 2 năm vừa qua là sự quay lại của các nhà đầu tư FDI. Nhiều lý do khách quan: (a) gia tăng phí tổn sản xuất tại Trung Quốc (b) thiếu kiên nhẫn với những thị trường mới mở ở ASEAN như Myanmar, Laos, Kampuchea (c) chánh sách khuyến mãi khá tích cực của chánh phủ Việt để mong một cú hích mới chống suy thoái và (d) thị trường nội địa vẫn còn nhiều tiềm năng (e) suy thoái làm giảm giá bán các doanh nghiệp Việt trong nhiều phi vụ M&A và (f) chánh sách đón đầu TPP của Hàn Quốc, Đài Loan và ngay cả Trung Quốc.
Với một đầu tư lớn vào các nhà máy lắp ráp điện tử, tập đoàn Samsung đã chiếm hơn 20 tỷ USD về xuất khẩu, tương đương với hơn 14% của GDP nước nhà. Nhiều FDI nhỏ hơn đến từ các nước Á Châu bắt đầu vào Việt Nam tìm kiếm cơ hội và kết quả của các hoạt động hiện tại sẽ thể hiện trong tăng trưởng của khu vực FDI trong nhiều năm tới.
Đầu tư FDI sẽ mang lại các lợi ích thiết thực như tạo việc làm cho nhân công, nâng cao chất lượng quản lý của doanh nhân Việt nhờ cạnh tranh, và có thể giúp nguồn cầu của chứng khoán và bất động sản phần nào. Ở bình diện khác, sự gia tăng FDI sẽ làm suy yếu các doanh nghiệp Việt (tư nhân và nhà nước) và tạo nên một lực chủ đạo mới nằm ngoài sự kiểm soát của chánh quyền và các nhóm lợi ích hiện tại. Vốn có lòng yêu nước cao độ, người dân Việt Nam có thể bất mãn sâu xa với sự lệ thuộc mới vào “giới tư bản nước ngoài”. Mọi phản ứng chánh trị bất lợi sẽ khiến dòng tiền FDI đổi chiều với hệ quả là một suy thoái mới.
2.      Con thiên nga đen TPP (Hiệp Định Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương)
Đây là một sự kiện khá bất ngờ cho các nhà hoạch định kinh tế Việt Nam. Mục tiêu của Mỹ khi đề xướng TPP là để ngăn chận phần nào sự bành trướng kinh tế của Trung Quốc tại Đông Á. Mỹ gần như không có nhiều lợi ích về việc mở cửa thị trường của mình cho Việt Nam hay ngược lại, vì suốt 8 năm từ WTO, Việt Nam luôn hưởng lợi xuất siêu từ giao thương với Mỹ.
Tuy nhiên, chiến lược chánh trị của Mỹ tại Đông Á muốn lôi kéo Việt Nam ra khỏi tầm ảnh hưởng chặt chẽ của Trung Quốc, ít nhất là muốn Việt Nam trung lập trong mọi tranh chấp Mỹ-Hoa. TPP là một phần quà kinh tế để mua chuộc đồng minh chiến lược này. Do đó, vấn đề nhân quyền Việt dù bị Quốc Hội Mỹ chống đối cũng không cản được sự gia nhập của Việt Nam vào TPP.
Nhưng phân tích kỹ hơn, lợi ích từ hàng rào thuế quan cho các ngành may mặc, giầy dép, đồ gỗ…có thể bị trung hoà bởi những thiệt hại kinh tế cho Việt Nam vì sự cạnh tranh của nông sản ngoại nhập, cũng như việc siết chặt bản quyền trí tuệ trong ngành IT.
Một điểm tích cực khác của TPP là áp lực của các công đoàn Hoa Kỳ về việc lập hội hay đình công, cũng như đòi hỏi về sự cải tổ các doanh nghiệp nhà nước và nhu cầu về sự minh bạch của nhiều định chế .

Tuy nhiên, cái nhìn tổng thể cho thấy kinh tế Việt Nam có thể không vượt qua được những thách thức để thoát khỏi suy thoái hiện tại. Hệ quả sẽ là một nền kinh tế trì trệ kéo dài hàng thập kỷ, và theo thời gian, Việt Nam sẽ càng mất dần lợi thế cạnh tranh, nhất là cho những doanh nghiệp nội. Hai yếu tố tiêu cực chính có triển vọng làm trật đường rày con tàu kinh tế Việt Nam.
 3.      Sự can thiệp thường xuyên của chánh phủ
Hiến pháp mới của Việt Nam xác định thêm một lần nữa quyết tâm của lãnh đạo Việt Nam “nắm quyền chủ đạo” kinh tế qua sự tồn tại và kiểm soát các doanh nghiệp nhà nước. Do đó, mọi biện pháp hành chánh, tài chánh hay ngân sách trong tương lai đều sẽ gia tăng quyền lực của chánh phủ. Viễn cảnh một Việt Nam với nền kinh tế thị trường tự do, liên thông với kinh tế toàn cầu là một ảo tưởng.
Theo lịch sử kinh tế hiện đại, không một quốc gia nào cô lập trong một chánh sách chỉ huy từ Trung Ương hay chánh phủ có thể cất cánh và cạnh tranh hữu hiệu với sự năng động của các nền kinh tế thị trường khác. Mọi động lực để sáng tạo, cải tổ hay tranh đua của lãnh vực tư nhân lần hồi sẽ bị thui chột bởi những thành công phi lý toàn dựa trên quan hệ. Lãnh đạo bởi một tầng lớp zombies, dù từ khu vực nào, sẽ kéo dài suy thoái và trì trệ. Khi các doanh nghiệp nội địa yếu kém, các công ty FDI sẽ nắm quyền kiểm soát các vận hành của kinh tế Việt Nam. Họ sẽ có những mục tiêu và lợi ích riêng và không để chánh phủ can thiệp sâu xa vào nội bộ của họ.
Nếu chánh phủ dùng quyền lực để “force the issue” (làm theo ý mình) thì khối FDI sẽ bắt đầu rút khỏi Việt Nam, đẩy nền kinh tế lún sâu thêm vào suy thoái.
4.      Nơ xấu và sự ổn định của hệ thống ngân hàng
Trong những thách thức cốt lõi lớn nhất, số nợ xấu từ các ngân hàng cũng như doanh nghiệp nhà nước là một bài toán gần như không giải pháp. Ở một khía cạnh, hành động cứng rắn quá sẽ gây sụp đổ của một số ngân hàng nhỏ với hiệu ứng “domino’ đe doạ; ở một thái cực khác, in thêm tiền để trả nợ cho người gởi tiền ngân hàng sẽ gây nạn lạm phát phi mã. Ở giữa là những biện pháp nửa vời, không giải quyết vấn đề mà chỉ “dấu bụi dưới thảm” đợi ngày sau hay thế hệ lãnh đạo sau lo tìm giải pháp theo tình hình lúc đó.
Mà thời gian để che đậy càng ngày càng gần chốt đáo hạn. Mỹ có từ ngữ tài chánh “day of reckoning” (ngày phải kết toán) để mô tả tình huống này.
Quyết định của chánh phủ về vấn đề này cũng sẽ cho thấy định hướng nào cho kinh tế Việt Nam trong 5 năm tới?

Mùa xuân luôn mang theo hy vọng mới và những giấc mơ đẹp cho tương lai. Nhưng những bộ quần áo Tết rồi cũng phải xếp lại, và các ngày nghỉ vui vẻ bao giờ cũng chóng qua. Khi quay lại với công việc thường nhật, chúng ta sẽ phải làm gì? Câu trả lời không đến từ chúng ta, những người đích thực “làm” kinh tế, mà từ một tháp ngà nào đó của các ngài lãnh đạo và nhóm tay chân. Phải chăng đó là bi kịch của kinh tế Việt Nam?

Alan Phan

Những Vần Thơ Đặc Thù của Thời XHCN

Theo GNA

Tác giả: Thái Bá Tân

21/12/2013
SỰ THẬT



Có một giáo sĩ nọ
Nhìn tấm biển cửa hàng:
“Ở đây bán sự thật”,
Hơi ngạc nhiên, ngỡ ngàng.

Giáo sĩ bước vào quán.
Ông chủ cúi đầu chào:
“Ngài muốn mua sự thật?
Có nhiều loại, loại nào?

Loại sự thật một nửa,
Hay sự thật toàn phần?
Sự thật làm nhức nhối
Hay chỉ khiến băn khoăn?”

“Tôi là người dũng cảm,
Và cái tôi quan tâm
Là sự thật trần trụi,
Sự thật trăm phần trăm!”

“Thế thì giá đắt đấy. -
Chủ quán đáp, nhìn ông. -
Hơn nữa, còn nguy hiểm.
Ngài có dám mua không?

Khi biết sự thật ấy,
Ngài sẽ thấy bất yên,
Nghi ngờ suy nghĩ cũ,
Rồi rơi vào buồn phiền…”

Giáo sĩ nghe, tư lự,
Thấy nặng trĩu trong lòng.
Ông bước ra khỏi quán,
Như lúc vào, tay không.

Ông chưa đủ dũng cảm
Biết loại sự thật này.
Biết nó là phủ nhận
Mọi niềm tin xưa nay.

Dẫu sao ông đã sống
Hơn già nửa cuộc đời.
Kịp để điều vớ vẩn
Thấm rất sâu vào người.

*
Câu chuyện này tôi đọc
Trong “Cơn bão cốc trà”.
Đọc, và ngồi suy ngẫm
Về mỗi một chúng ta.

Không phải ta không biết
Rằng niềm tin của mình
Từ đầu đã sai trái,
Cả lý và cả tình.

Ta hèn nhát, né tránh
Đối mặt với điều này.
Tự phủ nhận mình khó,
Quả rất khó xưa nay.

Thế là ta dung dưỡng,
Cố tình hoặc vô tình,
Những cái sai, dối trá
Để mình tự lừa mình.

Để được sống yên ổn
Phần còn lại cuộc đời.
Dẫu đôi khi dằn vặt
Thầm xấu hổ với người.


KINH TẾ QUỐC DOANH
Tôi nghe nhà nước nói
Rằng kinh tế quốc doanh
Giữ vai trò chủ đạo,
Quyết định bại hay thành.



Vậy thì sao có chuyện
Cái thằng quốc doanh này
Nợ nghìn nghìn, tỉ tỉ,
Luôn thua lỗ xưa nay.

Thằng ấy ăn như hổ,
Mà làm thì như mèo.
Tham nhũng thì kỷ lục,
Làm đất nước thêm nghèo.

Nhà nước như bố mẹ,
Sao cho thằng con mình,
Loại phá gia chi tử,
Phung phí tiền gia đình?

Vậy thì xin nhà nước
Xem xét lại thằng này.
Chứ dân nhìn hắn phá,
Tiếc và buồn lắm thay.

Là bố mẹ nghiêm khắc,
Xin cứ đánh nếu cần.
Con ngu dốt, lếu láo,
Dứt khoát không cho ăn!





ĐÁNG LO
Có cái gì không ổn
Trong việc giờ, ở đâu
Cũng san sát quán nhậu,
Cao lâu rồi thấp lâu.



Rồi quán bia, quán lẩu,
Rồi ka-ra-ô-kê,
Rồi trăm thứ ăn uống
Chiếm hết cả vỉa hè.

Đâu cũng thế, nhiều lắm,
Nhiều đến mức giật mình.
Mà sao ăn ngoài phổ,
Không phải ở gia đình?

Nếu đó là “văn hóa”,
Thì kiểu “văn hóa” này
Rất đáng để lo sợ,
Vì lý do sau đây:

Một, lai rai ăn nhậu
Tốn thời gian, tốn tiền.
Một cảnh không đẹp lắm,
Nhất là với thanh niên.

Hai, uống say, về muộn
Thành lục đục gia đình.
Con cái tuy không nói,
Nhưng trong lòng chúng khinh.

Ba, tửu nhập ngôn xuất,
Chuyện dại rồi chuyện khôn.
Không khéo rồi sinh sự,
Phải kéo nhau vào đồn.

Bốn, và quan trọng nhất -
Trẻ, rất cần thời gian
Để đọc sách, làm việc,
Không hưởng lạc, an nhàn.

Tóm lại là tôi thấy
Cái nước mình thật buồn.
Cái gì cũng yếu kém,
Ăn chơi thì sợ luôn.

Uống bia nhất châu Á,
Cứ nhậu nhẹt suốt ngày.
Nếu đólà “văn hóa”,
Thì thật đáng lo thay.





SỰ THỜ Ơ!…

Ở đời luôn vẫn vậy.
Cái tốt đẹp có nhiều.
Cái xấu xa không ít.
Nhưng phải nói một điều,
Rằng còn có cái khác,
Có hàng ngày, hàng giờ,
Ác hơn cả cái ác,
Đó là sự thờ ơ.


- Thái Bá Tân


January 16, 2014

Kinh nghiệm phỏng vấn Fullbright

Theo sinhvienusa
Hàng năm từ đầu tháng 5 đến cuối tháng 7, Fulbright sẽ chọn ra 25 gương mặt xuất sắc nhất trong số 400-500 hồ sơ ứng tuyển bằng cách phỏng vấn khoảng 50 semi-finalist trên khắp cả nước. Vượt qua vòng hồ sơ, giây phút quyết định chính là kỳ phỏng vấn này. Bài viết dưới đây chia sẻ kinh nghiệm của anh Trần Ngọc Thịnh, cựu Fulbrighter 2009 với hi vọng giúp các bạn Fulbright semi-finalists chuẩn bị tốt nhất cho kỳ phỏng vấn này.

Mục đích của buổi phỏng vấn

Mục đích chính của buổi phỏng vấn là để ban lãnh đạo chương trình Fulbright hiểu về bạn nhiều hơn và cũng là cơ hội để bạn thể hiện năng lực, cá tính bản thân, những điều bạn chưa có cơ hội thể hiện trong vòng hồ sơ. Để chuẩn bị cho kỳ phỏng vấn, dù viết giỏi thế nào, bạn cũng nên rèn thêm cách trình bày ngắn ngọn, súc tích, dễ hiểu và đi thẳng vào vấn đề.

Bối cảnh của cuộc phỏng vấn

2 địa điểm phỏng vấn truyền thống của học bổng Fulbright là khách sạn Daewoo – Hà Nội và khách sạn New World – Sài Gòn. Các ứng viên sẽ được phỏng vấn tại nhiều phòng khác nhau, chú ý đừng lơ đãng đi nhầm phòng.

Ai sẽ phỏng vấn bạn?

Bạn sẽ được phỏng vấn bởi 2 người đến từ đại sứ quán, một cựu Fulbrighter, một giáo sư, hay giám đốc chương trình Fulbright. Người phỏng vấn thường có hiểu biết hoặc kiến thức về chuyên ngành bạn đăng ký. Dù vậy, hãy cố gắng trình bày theo cách dễ hiểu nhất, như việc bạn đang cố gắng mô tả những dự định nghiên cứu chuyên ngành của mình cho người ngoài ngành.
Và lưu ý, cho dù người phỏng vấn là người Việt hay người Mỹ thì bạn sẽ được phỏng vấn bằng tiếng Anh. Vậy nên, nếu còn yếu khâu phỏng vấn bằng tiếng Anh, bạn cần luyện tập thêm cho quen. Nhìn chung người phỏng vấn đều thân thiện, nhưng đôi khi họ thử thách khả năng tranh luận cũng như cách bảo vệ lý tưởng của bạn. Với trường hợp này, bạn cần thể hiện quan điểm của bản thân và giữ vững chính kiến của mình, kèm theo một thái độ bình tĩnh.

Cần chuẩn bị những gì cho buổi phỏng vấn

Kinh nghiệm của mình là các bạn đừng lo lắng hay chuẩn bị nhiều. Hãy là chính bạn, tức là hãy thể hiện đúng những gì bạn có. Nếu bạn xứng đáng, thì học bổng sẽ thuộc về bạn. Có 2 điều mà mình khuyên các bạn nên làm:
Thứ nhất, tìm hiểu kỹ về học bổng Fulbright. Đây là điều căn bản ai cũng cần biết, như khi bạn được hỏi hiểu biết về công ty lúc đi phỏng vấn xin việc. Chỉ khi hiểu về Fulbright một cách sâu sắc và thấu đáo, bạn mới có thể thu phục được cảm tình người phỏng vấn ngay từ phút ban đầu. Mục đích của học bổng Fulbright là thúc đẩy trao đổi văn hóa và giáo dục giữa 2 quốc gia, vậy bạn làm gì để giúp Fulbright đạt được sứ mệnh cao cả đó?
Thứ hai là đọc kỹ lại hồ sơ của mình, bởi người phỏng vấn sẽ xoay vào hồ sơ và bài luận của bạn rất nhiều. Ngoài ra, bạn nên cập nhật tình hình thực tế liên quan đến ngành học và kiến thức xã hội. Chẳng hạn, nếu bạn làm về Giáo dục, hãy tìm hiểu những vấn đề của giáo dục Việt Nam và trả lời câu hỏi bạn định làm gì để đóng góp cho nền giáo dục. Nếu bạn học Chính sách công, hãy nghiên cứu quy trình lập pháp ở việt nam, phản biện chính sách, có thể làm gì để cải thiện chính sách công. Bạn nào theo Public Admin và Public Policy có thể tham khảo thêm bài viết của mình về đề tài này để hiểu rõ và sâu hơn về ngành.
Và đừng quên trước khi vào phòng phỏng vấn hít thở thật sâu, BÌNH TĨNH và TỰ TIN nhưng đừng TỰ KIÊU & TINH VI
Mặc gì khi đi phỏng vấn?
Các bạn nam mặc trang phục lịch sự như sơ mi, quần và giày âu, đầu tóc gọn gàng. Bạn có thể khoác thêm vest. Lời khuyên của mình dành cho các bạn nữ là ăn mặc nhẹ nhàng, kín đáo sẽ gây ấn tượng và thiện cảm với người đối diện.

Trước khi phỏng vấn

Bạn nên ăn sáng và căn giờ đến sớm trước 15 phút. Đến muộn vô cùng tối kỵ vì theo 1 nghiên cứu y học, đến muộn sẽ tạo ra tố chất gây ức chế thần kinh, tâm lý không thoải mái. Hơn nữa, đừng tự gây sức ép cho bản thân mà bối rối, lo lắng quá trước buổi phỏng vấn.

Trong phòng phỏng vấn

Khi đến lượt, một trong hai người phỏng vấn sẽ ra mở cửa mời bạn vào. Vì phỏng vấn có thể mất tới 45 phút nên tốt nhất hãy tắt chuông hoặc tắt hẳn điện thoại cho an toàn. Khi vào phòng, bạn nên ngồi thoải mái thẳng lưng, đừng gù lưng mà cho họ thấy bạn không tự tin. Ánh mắt tươi vui, nhìn thẳng để dò xem người phỏng vấn phản ứng ra sao với lời nói của bạn, nhìn đi nơi khác sẽ thể hiện bạn không thành thật và tự tin cho lắm.
Giọng nói nhẹ nhàng, từ tốn, không cần phải chuẩn vì Fulbright không chấm giọng hay mà nội dung bạn thể hiện khi phỏng vấn. Hãy cố gắng nói chậm, rõ, mạch lạc để đạt được mục tiêu giao tiếp. Nếu bạn nghe câu hỏi không rõ, có thể yêu cầu nhắc lại câu hỏi. Khi nghe, cố gắng tập trung nghe kỹ rồi dành khoảng 30 giây suy nghĩ xong mới trả lời.
Quan điểm: Trong phỏng vấn sẽ có nhiều câu hỏi có thể xếp vào dạng “nhạy cảm”, mang quan điểm cá nhân. Chẳng hạn như bạn nghĩ sao về cách Việt Nam ứng xử với Trung Quốc trong vấn đề biển Đông. Với dạng câu hỏi này, hãy giữ thái độ trung dung, chừng mực, cố gắng trả lời khéo như 1 nhà ngoại giao thực thụ. Bạn hãy ghi nhớ điều này, nhiều khi không phải cứ trả lời thẳng vào vấn đề mới là cách tốt nhất để gây ấn tượng. Nếu có thể kiểm soát được buổi phỏng vấn thì bạn nên tránh dẫn dắt buổi phỏng vấn vào các nội dung tự do tôn giáo, nhân quyền, wikileak, Snowden…
Kiểm soát nội dung: Đây là dạng phỏng vấn mở, tức là sẽ không có một bố cục câu hỏi nào cả, câu trả lời của bạn cho câu hỏi trước sẽ dẫn đến câu hỏi sau. Do đó, hãy suy nghĩ kỹ trước khi trả lời và dẫn dắt buổi phỏng vấn thành một buổi café nhẹ nhàng, ai cũng có dịp được nói, được chia sẻ. Đừng biến 2 người phỏng vấn thành 2 khán giả bất đắc dĩ ngồi nghe.
Đặt câu hỏi: Khi buổi phỏng vấn biến thành buổi trao đổi, bạn có thể đặt câu hỏi cho người phỏng vấn. Nếu bị hỏi mà không rõ, hãy thành thật và bày tỏ thái độ muốn học hỏi ý kiến của người phỏng vấn, từ đó chia sẻ quan điểm của bản thân bạn.Thường cuối buổi, khi được quyền đặt câu hỏi cho người phỏng vấn, đây là giây phút bạn có thể gây thiện cảm và kéo dài nếu thời gian phỏng vấn quá ngắn. Hãy đặt câu hỏi mở, tạo hứng thú, gắn với sở thích, lập trường của người phỏng vấn để họ sẽ chia sẻ với bạn lâu hơn.

Kết thúc buổi phỏng vấn

Chào hai người phỏng vấn một cách trân trọng, cảm ơn họ và gửi gắm vài lời cho tương lai, bắt tay, chào tạm biệt và ra về. Đừng quên chào cán bộ Fulbright đã kiểm tra hồ sơ của bạn. Bước ra khỏi phòng, việc đầu tiên cần làm là kiểm tra đồng hồ xem cuộc phỏng vấn kéo dài bao lâu. Theo kinh nghiệm phỏng vấn Fulbright, nếu nội dung phỏng vấn khá sôi nổi, kéo dài trên 45 phút thì bạn có thể yên tâm chờ kết quả.
Về nhà, bạn không cần phải viết thư cảm ơn sau phỏng vấn cho Fulbright. Chỉ cần nhớ viết ngay nhật ký hay chia sẻ để ghi lại những gì bạn đã trải qua, những câu hỏi phỏng vấn, những câu hỏi bạn đã hỏi để chia sẻ cho thế hệ sau đi sau mình. Đừng để lâu quá, rồi quên mất và mất tính thời sự.
Chúc các bạn có một kỳ phỏng vấn thành công.
Theo www.hotcourses.vn